Cafe trứng

Thứ Sáu, 27/05/2011 08:47

3,761 xem

0 Bình luận

(0)

4098

Và đến một lần như thế là tôi lại muốn đến lần 2, lần 3, lần 4 lần thứ n….Ham đến mức sau này mỗi khi muốn dụ dỗ tôi đi chơi là anh lại nũng nịu: “đi đi mà, cafe trứng nhé!”

“Rét lắm chẳng muốn ra khỏi nhà đâu.”

“Đi đi mà, có chỗ này hay lắm.”

“Chỗ nào?”

“Cafe trứng? Nghe bao giờ chưa? Đi đi, anh nhớ em lắm…..”

“Ừ … thì đi.”

Và đến một lần như thế là tôi lại muốn đến lần 2, lần 3, lần 4 lần thứ n….Ham đến mức sau này mỗi khi muốn dụ dỗ tôi đi chơi là anh lại nũng nịu: “đi đi mà, cafe trứng nhé!”

Quán cafe rất lạ, không biển hiệu, không có chỗ cho khách để xe, không trang trí nội thất cầu kỳ và đắt đỏ. Quán rất khó tìm nằm chon von trên tầng hai của một ngôi nhà cổ trên phố Đinh Tiên Hoàng, ban công nhìn thẳng ra hồ Gươm. Đi bộ bên bờ hồ nhìn vào nó còn bị che khuất bởi một nhánh cây to cảm giác căn gác đó bé xíu và ẩn dật như một ngôi nhà trên cây.

Để bước lên được “ngôi nhà trên cây” đó, bạn phải đi qua một lối cầu thang bé xíu, 2 người đi không tránh được nhau, lối cầu thang vừa tối vừa ẩm…cảm giác rất lạ, cẩn thận nhé bạn sắp bước vào một thế giới rất khác rồi đó. Những bức tường loang lổ, cũ kỹ, rêu phong. Bàn ghế gỗ đơn sơ, nhỏ nhắn, những vòm cửa trang nhã theo lối thiết kế xưa điểm một bình hoa lớn, hoa văn tinh tế. Bạn có thể nhìn thấy bức hình của nam và nữ chủ nhân hồi còn trẻ, hình đen trắng, hai khuôn mặt đẹp đẽ, sáng rỡ….Những bản nhạc vang lên êm ái khiến cho không gian được tròn đầy cảm xúc.

 

“Căn nhà trên cây” này lúc nào cũng đông kín những người yêu café trứng. Từ những người già đứng tuổi từng gắn bó với quán cafe gia truyền này đã lâu năm đến những bạn trẻ ăn mặc theo đủ loại phong cách và cá tính khác nhau. Tất cả đều rôm rả, trầm ngâm, trêu đùa, ôn lại chuyện cũ, hẹn hò, chờ đợi, thư giãn…Chừng đó cảm xúc, chừng đó khuôn mặt như chẳng hề có sự che dấu, chẳng hề có khoảng không riêng mà ai cũng thấy riêng tư trong thế giới của riêng mình. 

 

 

Cafe trứng tất nhiên là có cafe và trứng. Trước khi ăn bạn nên nhờ bạn dạy cách quấy thật đều mà không bị vữa. Có như thế khi ăn bạn mới thấy hết cái bùi bùi, thơm thơm, béo ngậy của trứng. 

Ăn hết lớp bọt trứng ở trên là đến lớp cafe đen và đắng ở dưới. Tôi rất thích cái cảm giác cho từng thìa cafe đen đắng vào miệng sau khi đã chén sạch cái béo ngậy phía trên. Lúc đó cảm giác như được tráng sạch miệng, như được nghiệm lại cái vị ngòn ngọt đã qua. Thậm chí đến cả tiếng đồng hồ sau khi ăn cái vị ngòn ngọt beo béo vẫn còn thấy đòng đọng trong miệng. Thích thật đấy!

“Anh ơi, hôm nay buồn quá, cafe trứng nữa nhé, nhưng anh phải đi sớm chiếm cái chỗ ở ban công nhìn ra hồ cho em cơ.”

“Èo! Em thích cái gì hơn, anh hay cafe trứng thế?” – Anh làm mặt hờn dỗi.

“Hihihi, tất nhiên là….cafe trứng rùi!”

                                                                             Nghique

Danh mục bài viết Món ngon Hà Nội

Đang tải dữ liệu loading